Tần Minh không ngờ Lý Mộng vốn đã sợ hãi đến độ ngây ngốc lại bị cảnh máu me làm cho sợ hãi thực sự.
Thậm chí cô ta còn không cho Tần Minh cứu Hoàng Thư Đồng, nhất quyết nói rằng Triệu Chính Ngôn vẫn mất trí nhớ, cho dù Triệu Chính Ngôn có thanh minh rằng vì không dám đối mặt với Hoàng Thư Đồng nên cậu ta mới giả vờ mất trí nhớ.
Cuối cùng khi đuổi theo ra ngoài thì bị rắn cắn, trong lúc hoảng loạn cô ta đã nổ súng, phát súng đó đã trúng đầu Triệu Chính Ngôn.
“A!”
Lý Mộng hét lên kinh hãi, cô ta kéo con rắn ra khỏi bắp chân mình rồi nhào về phía Triệu Chính Ngôn.
“Anh yêu ơi, anh đừng doạ em.”
Lý Mộng hoảng sợ la hét: “Anh đã nói sẽ lấy em mà, anh không được chết, em muốn làm vợ đại gia, anh không được chết.”
Nhưng Triệu Chính Ngôn không phát ra bất kỳ tiếng nào. Viên đạn đã bay xuyên qua trán cậu ta, Tần Minh cũng không biết dưới tìnhhuống này cậu ta có chết không, nhưng rõ ràng khả năng tử vong rất lớn. “Tần Minh, anh cứu anh ấy đi. Hu hu... cứu anh ấy đi.” Lý Mộng lại nhào đến cầu xin Tần Minh: “Anh ấy là hy vọng cuối cùng của tôi, cầu xin anh hãy cứu anh ấy.
Tần Minh híp mắt, vô cùng chán ghét: “Từ khi lên hòn đảo này cô đã làm được chuyện gì có tính người chưa? Lúc trước cô lừa tôi rằng cô đã biết sai, cô thay đổi để lừa gạt, đổi lấy lòng tin của tôi, nhưng mục đích vẫn nham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127502/chuong-804.html