Tần Minh ra lệnh: “Nghe cho rõ đây Tống Dĩnh, tôi đang ở trên một hòn đảo không người ngoài biển Hoa Đông. Sương mù quanh đây khá dày, cô định vị theo tín hiệu này rồi cử một đội y tế đến. Có người bị trúng đạn ở ngực, tình hình rất nguy hiểm. Hãy điều động máy bay đến đây với tốc độ nhanh nhất”
Tống Dĩnh nghe thấy Tần Minh không sao thì yên tâm: “Cậu chủ không sao thì tốt quá rồi, vừa hay tôi cũng đang tìm kiếm ở biển Hoa Đông, xem ra đã đến đúng địa điểm rồi. Mười phút nữa tôi đến, xin cậu chủ chờ một chút.”
Tần Minh cúp điện thoại, nhìn đống hỗn độn trong căn cứ. Lý Mộng bị người chết dọa cho sợ hãi, co rụt người lại.
Triệu Chính Ngôn đang tìm nước sạch để rửa vết thương.
Còn Hoàng Thư Đồng thì chỉ có thể chờ chết.
Tần Minh bế cô lên rồi an ủi: “Người của tôi sắp đến rồi, cô kiên trì thêm một lát.
Hoàng Thư Đồng nhếch môi cười: “Người nghèo khổ gì mà một cuộc điện thoại thôi đã có một nhóm cấp dưới đang chờ, còn có thể dẫn theo đội y tế chuyên nghiệp đến. Anh đúng là tên lừa đảo lúc nào cũng nói dối, còn lừa cả trái tim em”
Tần Minh bảo: “Đừng nói nữa, tiết kiệm chút sức đi, cô sẽ không sao đâu!
Hoàng Thư Đồng nói: “Vô ích thôi, em thấy lạnh lắm, rất muốn ngủ, người em không còn chút sức lực nào cả. Tần Minh, cho dù anh không thích em thì chí ít chúng ta cũng có ba tháng yêu nhau đúng không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127501/chuong-803.html