Tần Minh nhận ra anh ta, là con trai thứ ba không có máu mủ của Thường Hồng Hi, Thường Quân Diệp.
Anh ta đã mất tích kể từ khi hai người anh của mình bị Tần Minh bắt được.
“Ồ, đây không phải là cậu em trai trên trời rơi xuống của tôi sao?"
Thường Quân Diệp nói một cách đắc thắng: "Cậu cũng có... Hả? Sao lại có hai tên?"
Hai tên côn đồ áo đen cũng gãi đầu nói: “Sếp, chúng tôi không biết tên nào là thật, tên nào là giả.
Ào ào, có người đã lấy một xô nước để đánh thức Triệu Chính Ngôn.
“Các người là ai?”
Ngay khi tỉnh lại, Triệu Chính Ngôn tò mò nhìn xung quanh, dáng vẻ không hiểu nói: “Đầu tôi đau quá. Tôi là ai?”
Mọi người sửng sốt, đầu bị thương nên mất trí nhớ?
Triệu Chính Ngôn vừa chòi đạp vừa nói: "Tôi là ai? Các người bắt tôi làm gì? Các người định làm gì tôi?"
Nhưng cậu ta lại bị đè xuống.
Thường Quân Diệp cau mày nói: "Có chuyện gì vậy? Người kia thì sao?"
Thấy anh ta hỏi mình, Tần Minh cũng giả ngu đáp: "Tôi vô tội, tôi chỉ đóng giả anh ta mà thôi. Anh ta cho tôi tiền, tôi sẽ đóng thế anh ta, tôi chỉ là một diễn viên"
Cũng không phải Tần Minh quyết định để Triệu Chính Ngôn đi chết thay cho anh, chẳng qua anh muốn câu giờ. Vì Thường Quân Diệp muốn bắt anh, chắc chắn phải lợi dụng anh để đạt được mục đích nhất định, cho nên không thể để Thường Quân Diệp biết thân phận của anh.
Tần Minh hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127492/chuong-794.html