“Sao lại có nhiều người như vậy?"
Tần Minh nhìn đường lui của anh bị một chiếc xe van màu đen chặn lại, một đám người mặc đồ đen bịt mặt đột nhiên xuất hiện một cách hoàn toàn không ngờ tới.
Dương Hiểu Huyền cũng đã phát hiện ra phiền toái của anh, vội vàng chạy tới đây.
Xẹt, chiếc xe van thứ tư cùng những người lên xuống phóng thẳng một sợi dây điện cực, dán lên người Tần Minh.
“A a a a!”
Cả người Tần Minh bị điện giật đến run rẩy rồi ngã thẳng xuống đất, bị họ bắt đi.
Tuy rằng gần đây Tần Minh có đạt được một số thành tựu nho nhỏ về võ thuật nhưng khi đối mặt với công nghệ cao, anh vẫn không có cách nào mà bị điện giật đến không thể động đậy.
Dương Hiểu Huyền nhìn thấy thì rất nóng ruột. Gã mới trở thành vệ sĩ của Tần Minh đó, nhưng mà bên kia có rất nhiều người, khoảng cách từ chỗ gã đến bên kia lại xa, muốn chạy tới cũng phải mất hơn mười giây.
Nhưng hơn mười giây này cũng đủ để đi về nhà rồi. Một tên côn đồ mặc áo đen so sánh Triệu Chính Ngôn và Tần Minh, rồi nói bằng tiếng Anh: "Cái gì? Hai người giống nhau?"
Một trong những tên côn đồ đáp lại: “Đưa hết đi, go go go"
Cốp, mấy chiếc xe van màu đen lập tức đóng cửa lại, sau đó tản đi khắp nơi. Sau khi Dương Hiểu Huyền giải quyết xong những người này, anh ta lập tức khởi động xe của mình đuổi theo.
Nhưng đi đến ngã tư lại phát hiện, bốn chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127491/chuong-793.html