A Huyền nhẹ nhàng nhìn Tần Minh rồi nói: “Cùng lên cũng được.
Tần Minh mím môi, không thể xông lên cùng một lúc được. Anh biết có câu ném chuột sợ vỡ bình, nếu bây giờ tất cả mọi người cùng xông lên thì sẽ rất loạn, mà nếu đã loạn rồi thì kiểu gì cũng có người xông về phía ông cụ Tôn. Mà thế thì lá bài lợi hại nhất của Tôn Chính Nghĩa sẽ bị uy hiếp, biết đâu trong lúc hỗn loạn, Tôn Chính Nghĩa lại làm hại ông cụ Tôn, hoặc nhỡ chẳng may Tôn Chính Nghĩa lại giấu một quả b ở đây rồi cho tất cả mọi người thăng thiên cùng nhau thì sao?
Tần Minh biết rõ, đối phương không phải là kiểu người ham sống sợ chết, nếu muốn thuyết phục được đối phương thì bắt buộc phải đánh bại được thành viên của Vạn Xà Hội – A Huyền.
“Để tôi lên!”
Bỗng nhiên một người đàn ông tóc vàng da trắng bước ra khỏi đám người, anh ta cũng rất cường tráng, còn mỉm cười tự tin: “Hề, ngại quá, lúc nãy ông chủ tôi đã trả cho tôi cái giá rất cao.
A Huyền lạnh lùng nhìn đối phương: “Cậu nghĩ là tôi sẽ thua dưới tay sát thủ tiền thưởng như cậu? Lúc trước khi chiêu mộ mấy người tôi cũng đã đề phòng rồi.”
Người đàn ông tóc vàng da trắng rít lên: “Đúng đấy, vậy nên chúng tôi cũng giống như Donny vậy, bị bắt rồi mà vẫn chẳng còn ai quan tâm, đã thế còn bị hạn chế tự do nữa. Đi chết đi!”
Tần Minh nhướn mày lên, người tên Donny kia chắc hẳn là người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127429/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.