Cạch, Tôn Chính Nghĩa chĩa súng vào đầu ông cụ Tôn và nói một cách dữ tợn:
"Tôi sẽ không tin lời anh, anh đang nói dối tôi. Một khi anh chết, cả nhà họ Tôn sẽ hỗn loạn. Ngay cả khi tôi xuống địa ngục, cũng phải kéo theo nhà họ Tôn các người.
Cót két!
Cánh cổng nhà họ Tôn mở ra, Tôn Chính Nghĩa chĩa súng về phía ông cụ Tôn và từng bước đến gần chiếc xe. “Cha!” Ba anh em Tôn Nhân Lý thấy vậy, sắc mặt biến đổi nhanh chóng.
Bọn họ nghe trộm được cuộc nói chuyện trong nhà, vừa kinh ngạc vừa lo lắng, chỉ thấy Tôn Chính Nghĩa cưỡng ép ông cụ đi ra ngoài.
Tay súng bắn tỉa ẩn nấp trong bóng tối cũng không thể bắn vì mạng sống của ông cụ Tôn quá quan trọng, không thể xảy ra sơ suất gì.
Tôn Chính Nghĩa nói tiếng Anh để chỉ thị người của ông ta lái xe.
Một trong những tên đàn em của ông ta ném thẳng một thiết bị có hình dáng quả b xuống.
Người nhà họ Tôn sợ đến mức né ngay, nhưng đó không phải là b mà là b khói.
Hiện trường bốc khói cuồn cuộn, hơn nữa trong đêm đen lại càng không thể thấy được cái gì.
Rầm!
Chiếc xe lao nhanh ra ngoài với một cú đạp ga.
Trong làn khói, chiếc xe đột nhiên bắt đầu đổi màu, hơn nữa biển số cũng tự động thay đổi.
Ở trên đường còn rải một số đinh đâm thủng lốp xe, vậy mà đinh không thể chui vào bánh xe này được, hẳn nó là chiếc xe đặc vụ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127415/chuong-717.html