Đầu dây bên kia vọng ra giọng nói khá máy móc: "Xin chào, đây là đồn cảnh sát Triều Dương. Xin hỏi bà là Tôn Nguyệt đúng không? Chuyện là như thế này.."
Tôn Nguyệt mới nói được nửa chừng thì bị cắt ngang, sau một hồi ậm ừ, Tôn Nguyệt lập tức đứng lên.
Bà ta nói: "Xin lỗi, tôi có việc đột xuất, xin phép đi trước."
Nói xong, Tôn Nguyệt vội vàng đi ra ngoài.
"Ấy.."
Mặt Triệu Tụng Lễ đen thui.
Mối quan hệ của Tôn Nguyệt và nhà họ Tôn là mắt xích quan trọng trong việc giúp đỡ Triệu Tụng Lễ làm ăn ở châu Phi, vận chuyển sản phẩm trở về.
Thế nhưng còn chưa bắt đầu nói chuyện thì Tôn Nguyệt đã rời đi vì chuyện quan trọng.
Tần Mặc tức giận nói: "Thời gian của chúng ta cấp bách, rõ ràng Tôn Nguyệt hẹn tối nay cho chúng ta nửa tiếng, bà ta không phải loại người không tuân thủ thời gian, ấy thế mà bà ta lại bỏ đi. Chồng à, hay là chúng ta đi tìm ông cụ Tôn luôn đi?"
Triệu Tụng Lễ thở dài nói: "Bây giờ Tôn Nguyệt là người khá có tiếng nói ở nhà họ Tôn, ông cụ Tôn cũng đang khảo sát mấy người con gái, chúng ta đi có lẽ cũng chỉ uống được cốc trà, không có tác dụng gì."
Triệu Chính Đình nói: "Nhưng ba à, chúng ta không thể từ bỏ, con khá thân với Tôn Sĩ Đồng, có lẽ có thể nói mấy câu, lợi dụng anh ta làm cầu nối."
Triệu Nhược Thi cũng nói: "Ba, con cũng quen một hai chị gái nhà họ Tôn, chưa biết chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127383/chuong-685.html