Tần Minh nghe vậy thì nghĩ thầm, cô ấy nghe lén sao? Sao Trương Toàn Chân lại nói chuyện này với Mộc Hải Nhiễm? Chẳng lẽ chuyện lần này Mộc Hải Nhiễm cũng nhúng tay vào?
Ôi, Tần Minh cảm thấy suy sụp.
Anh lập tức nổi nóng dí ngón tay vào trán Mộc Tư Thuần, hỏi: "Em nghe lén ư? Sao chuyện gì em cũng nghe lén thế... Em tới làm gì?"
Trán Mộc Tư Thuần đỏ lên, cô ta bĩu môi, nói với vẻ đáng thương: "Người ta đến Bắc Kinh tham gia hoạt động, mấy ngày nay đến nơi này quay video tuyên truyền. Tần Minh anh đừng giận."
Nói xong, Mộc Tư Thuần cúi người, rụt cổ lại, lách qua người Tần Minh, vừa đi vừa lè lưỡi làm mặt xấu với anh, nói: "Tần Minh, em thề với trời đất, chỉ cần anh dỗ em vui, em sẽ không vạch trần anh, ha ha ha, anh đừng chọc giận em."
Tần Minh giật khóe miệng, đúng là tạo nghiệp, không ngờ yêu tinh nhỏ phiền phức này lại tới đây, có phải cô ấy muốn hành anh đúng không?
Tần Minh thở dài, cảm giác mí mắt phải đang giật liên tục, anh cảm thấy tối nay nơi này không ổn chút nào, chỉ tiếc Tần Minh mới nắm sơ sơ về dịch kinh, vẫn chưa thể hiểu được, nếu không đã có thể bấm ngón tay xem bói giống như Trương Toàn Chân rồi, dù là thật hay giả cũng được, tóm lại trong lòng cũng được an ủi phần nào.
Tần Minh căng thẳng nhìn quanh quất, chắc chắn rằng mình không còn chạm mặt người quen ở cổ trấn vùng sông nước này nữa.
Tóm lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127337/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.