Anh là hàng giả đấy.
Nhiếp Hải Đường mỉm cười nói: "Cậu đừng hiểu nhầm, tôi không có ý gì khác đâu. Tôi rất cảm ơn cậu đã giúp tôi thoát khỏi rắc rối tối qua mới giúp cậu chuyện nhỏ này, cậu không cần để tâm làm gì. À, cậu dùng tất xong không cần trả lại cho tôi đâu"
Tần Minh thở phào nhẹ nhõm. Thì ra cô ấy chỉ muốn trả lại ân tình. thôi.
Anh nhận lấy đôi tất của Nhiếp Hải Đường. Nó vẫn còn hơi ấm và có vài vết mồ hôi.
Tần Minh lén xoay người ngửi thử. Mẹ nó, đây không phải là mùi thơm à? Quả nhiên người có dáng đẹp thì tất cũng thơm.
Cho dù Tần Minh không muốn làm vậy nhưng Nhiếp Hải Đường có ý tốt muốn bảo vệ đôi chân của anh. Vợ tương lai đưa cho anh, anh đi thì có gì phải ngại chứ?
Hơn nữa, đây là loại tất thể thao tương đối trung tính, không phải màu hồng của nữ sinh mà là loại tất dài phù hợp với cả nam và nữ, khả năng co giãn tốt. Tần Minh đi vào cũng không có gì kỳ lạ.
Tần Minh hỏi: "Cậu muốn lớp chúng tôi thắng ?"
Nhiếp Hải Đường chống cằm, cười dịu dàng: "Tôi à? Tôi không để ý lắm. Tôi chỉ tới ăn ké, uống ké thôi. Đường Xảo lớp chúng tôi là người tương đối hoạt bát, tính tình cũng tự do thoải mái. Bây giờ trong lòng cô ta đang ngưỡng mộ bốn người lần lượt ở bốn lớp của các cậu. Cô ta muốn xem thử bốn nam thần trong lòng cô ta sẽ cố gắng vì cô ta thế nào, có thể ghen ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127327/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.