Tần Minh tìm được một cái túi da rắn, anh cất hết mấy thứ đồng hồ, nhẫn kim cương, đồ cổ, tranh chữ vào trong, đầy cả một túi lớn, anh lẩm bẩm: “Chờ bán đi kiếm chút tiền tiêu, không biết liệu có bị người ta chế nhạo là nhặt rác không nhỉ?”
Giờ mới ngày thứ hai mà đã bị chĩa mũi nhọn và gây khó dễ nhiều lần, xem như Tần Minh đã hiểu nỗi khổ của Triệu Chính Ngôn rồi.
Rất có thể hồi cấp ba bị người ta hãm hại, nhất là sau khi đính hôn với Hoàng Thư Đồng, có lẽ là do tình địch làm, hãm hại cậu ta có ý đồ cưỡng hiếp bạn học Dương Bảo Bảo trong phòng học.
Theo như người bạn chẳng mấy tốt đẹp Đỗ Nhất Khôn quen biết lúc ở Thượng Hải, Dương Bảo Bảo đó cũng chẳng phải tử tế gì, đã không còn trong trắng lâu rồi, từng quan hệ tình dục giao dịch, e là đồng phạm với kẻ chủ mưu phía sau.
Kết quả người hại Triệu Chính Ngôn cũng không biết trời sinh Triệu Chính Ngôn không cứng được, vốn dĩ vụ án cưỡng hiếp có khả năng sẽ xôn xao cả nước đã được Triệu Chính Ngôn tự mình giải quyết, không có công cụ gây án, hoàn toàn không thể phạm tội được.
Nhưng điều này khiến cuộc sống của Triệu Chính Ngôn thay đổi, cậu ta mất đi tất cả, bao gồm cả danh dự.
Trong cuộc sống đi tới đâu cũng bị người ta gây khó dễ, công kích, một thời gian dài ở trong hoàn cảnh bị căm ghét, không được thấu hiểu và đè nén, Triệu Chính Ngôn không trở thành một con người điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127324/chuong-626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.