Hoàng Thư Đồng nhìn Tần Minh, tiếp tục chất vấn: “Vậy anh bị cận thì sao? Tại sao đột nhiên không đeo kính nữa?”
Tần Minh lại trả lời: “Thầy đã chữa khỏi cận thị cho tôi rồi, ông ấy đưa tôi đến Tương Tây, dùng phương pháp thổ, cô biết trùng độc không? Con trùng đó sẽ chui vào mắt tôi, từ từ phục hồi lại độ dày võng mạc của tôi rồi sau đó lại chui ra, thế là thị lực của tôi tốt lên rồi.”
Tần Minh chém gió xong cũng tự thấy khâm phục mình, chém không cần viết nháp, cứ tiện miệng mà chém thôi.
Hoàng Thư Đồng hỏi: “Vậy tại sao tính cách lại có thay đổi lớn như vậy?”
Tần Minh nói: “Vì cuối cùng tôi cũng hiểu ra, người hiền dễ bị ức hiếp còn ngựa giỏi bị người cưỡi. Thầy tôi thay đổi tôi, tôi không muốn bị người ta bắt nạt và sỉ nhục nữa.
Hoàng Thư Đồng vẫn nhìn chằm chằm Tần Minh với ánh mắt nghi ngờ, bộ dạng không tin lắm.
Trong lòng Tần Minh luống cuống, có nên nói mình khó chịu muốn nghỉ ngơi không nhỉ? Dù sao cũng có được nụ hôn đầu rồi, môi cô gái này rất thơm, eo cũng nhỏ nhắn, làm bước tiếp theo thì cũng chưa chắc tối nay có thể có được cả con người cô ta đúng không?
Tần Minh sợ Hoàng Thư Đồng sẽ đột nhiên hỏi anh anime gì gì đó nữ chính là gì, vậy thì Tần Minh thảm rồi, anh không xem anime nhưng Triệu Chính Ngôn là người đàn ông hướng nội và thích anime.
Nhưng Hoàng Thư Đồng không hỏi những điều này, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127323/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.