Tần Minh hỏi: “Ông cụ đã không sao vậy chúng tôi có thể đi rồi nhỉ? Hay là đợi ông cụ làm một số kiểm tra rồi mới để chúng tôi đi?"
Bà Tôn vội nói: “Đại sư muốn đi thì tất nhiên không ai dám cản, nhưng để tỏ tấm lòng. hãy để người của tôi đưa đại sư và cô gái này về nhé.
Tần Minh lập tức không vui, bà không đích đưa về mà cử thuộc hạ, đây là đang xem thường anh à? “Đợi đã!” Lúc này, một người đàn ông mặc vest từ trong xông ra nói: “Ba muốn nói chuyện với cô ta, không được đi.
Tần Minh lập tức đứng trước Nhiếp Hải Đường để bảo vệ, nói: “Tôi đã cứu người sống lại rồi, tôi còn chưa tính phí với các người, các người muốn thế nào nữa? Được đẳng chân lần đằng đầu, cẩn thận gặp họa.
Người đàn ông mặc vest cười nói: “Ha ha, đại sư, chúng tôi không biết đại sư là bậc cao nhân, có đắc tội thì mong đại sư tha thứ. Xin đại sư đừng làm phép, chúng tôi cũng quen biết với Trương chân nhân, dịp lễ tết tặng không ít quà cáp. Chỉ là ba tôi nhất định muốn gặp cô gái này, có chuyện muốn nói, tôi làm con trai.
Nhiếp Hải Đường lên tiếng: “Được thôi, ông cụ đã không sao, đó là chuyện tốt nhất rồi, ông cụ muốn hỏi gì tôi thì tôi cũng không
Tần Minh kéo Nhiếp Hải Đường lại, nói: “Nếu là lừa cậu thì sao?”
Nhiếp Hải Đường nhẹ nhàng đẩy tay Tần Minh ra, bảo: “Triệu Chính Ngôn, cảm ơn sự giúp đỡ của cậu, nhưng dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127288/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.