Tần Minh bị cô ta mè nheo đến bó tay, đành phải đồng ý.
Hai người trở lại căn nhà ở tiểu khu Lục Đạo, căn nhà to như vậy chỉ có hai người họ, có thể nói cô nam quả nữ dễ phạm sai lầm.
Để mình không phạm sai lầm, Tần Minh vừa vào phòng liền khóa trái cửa, vùi đầu ngủ say.
Cả đêm trôi qua bình yên, hôm sau khi thức dậy, Mộc Tư Thuần đã ăn mặc vô cùng giản dị nhưng vẫn nổi bật, rất xinh đẹp, mặc quần áo rất rẻ tiền, không phù hợp với phong cách ăn mặc bình thường của cô ta.
Tần Minh ngạc nhiên hỏi: "Em làm gì vậy? Không mặc váy không mặc hàng hiệu nữa à?"
Mộc Tư Thuần nói: "Em nghe các tiền bối đoàn phim nói, làm ngôi sao phải có hai hình tượng, một hình tượng khi gặp fan hâm mộ, cần thân thiết, gần gũi, không thể quá khoe khoang và phô trương được,
trừ phi mặc nhãn hiệu của bên tài trợ. Một hình tượng khác khi gặp người trong nghề, phải có sự kiêu ngạo và cá tính nhất định, thể hiện được sự mạnh mẽ, nếu không sẽ dễ bị người ta bắt nạt"
Tần Minh nheo mắt: "Một diễn viên tuyến mười tám như em có cần. vậy không? Ngoài khuôn mặt và dáng người ra, em còn có gì không? Em nên dồn tâm trí vào diễn xuất, rèn luyện tu dưỡng nghề nghiệp của mình, chứ không phải dùng mấy trò vặt vãnh này"
"Hì hì hì." Mộc Tư Thuần nghe nửa câu đầu đang không vui, nhưng nghe nửa câu sau lại tươi cười rạng rỡ, nói: "Em chỉ cần xinh đẹp là được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127230/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.