"Hu hu... Hu hu..." Liêu Thanh Tuyền dựa vào lồng ngực rắn chắc của Tần Minh và khóc bù lu bù loa.
Nhưng Tần Minh lại tận hưởng cơ thể mềm mại thơm tho của Liêu Thanh Tuyền. Eo cô ta mảnh như cành liễu, cách lớp quần áo mà anh vẫn có thể cảm nhận được hai bầu ngực và một mùi thơm thoang thoảng bay vào mũi. Ừ, vẫn là mùi rượu đêm qua.
Dáng người Liêu Thanh Tuyền đặc biệt thon thả lại phát triển tốt khiến anh ôm rất có cảm giác, sắp không chống đỡ được nữa rồi.
Anh đưa giấy lau tay cho Liêu Thanh Tuyền.
Cô ta quay người lau nước mắt, lúng túng nói: "Tôi đã thất thổ rồi, Tần Minh cậu đừng để ý nhé."
Liêu Thanh Tuyền thất thổ cũng chứng tỏ cô ta thật sự rất để ý tới công ty mà mình một tay tạo dựng ra lại mất đi như vậy.
Cô ta đã bớt giận nói: "Ba tôi là một người đàn ông rất truyền thống, gia trưởng và trọng nam khinh nữ. Cho dù sự nghiệp của ông ấy thành công nhưng những khuyết điểm này vẫn không thay đổi được, đặc biệt là trọng nam khinh nữ. Mẹ tôi vì không chịu được điểm ấy mới ly hôn lúc tôi vừa lên trung học cơ sở." "Thật ra bọn họ luôn tranh cãi với nhau về vấnđề giáo dục. Mẹ tôi là nhà giáo nên kiên trì với việc không thể quá nuông chiều anh tôi mà mặc kệ không quan tâm tôi. Ba tôi nói con trai lớn lên sẽ hiểu chuyện, mẹ tôi là đàn bà không biết gì." "Thật ra khi tôi còn bé rất nghịch ngợm, vẫn thích ba tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127182/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.