"Ừ... Tần Minh, cô thật sự khó chịu... Cô gọi em nhiều lần như vậy, còn em thì sao chứ?" Liêu Thanh Tuyền nói huyền thuyền trong điện thoại.
Tần Minh thở dài. Làm sao Liêu Thanh Tuyền này trở thành tấm gương sáng cho người ta được chứ? Cứ cách ba tới năm ngày là cô ta lại uống say mèm.
Anh không thể không quay sang căn hộ bên cạnh, phát hiện Liêu Thanh Tuyền đang nằm trong phòng khách, cầm một chai rượu vang đổ vào trong họng.
Phòng khách còn đầy những bãi nôn chua loét, khó ngửi.
Tần Minh thật sự bực mình. Cô ta uống như vậy là không muốn sống nữa à?
Nhưng nể mặt hiệu trưởng Liêu, Tân Minh không thể mặc kệ cô ta được.
Anh bước tới cướp lấy chai rượu vang và nói: "Liêu Thanh Tuyền, cô làm gì vậy? Cô cứ uống thế là không cần gan nữa à?"
Liêu Thanh Tuyền xấu hổ nói: "Ơ, em trả chai rượu cho cô. Cô còn muốn uống... Cô uống say thì muốn gì sẽ có cái đó, có siêu xe, có Chanel, có Ferrari, còn có phần thưởng..."
Tần Minh nổi nóng: "Nếu có thật sự uống tớimức vào viện thì em biết ăn nói thế nào với hiệu trưởng Liễu chứ? Cô ấy giúp em nhiều như vậy, em không thể trơ mắt nhìn cô sa đọa được." "Tần Minh, cô cho em hôn rồi em trả chai rượu lại cho cô nhé?" Liêu Thanh Tuyền ôm lấy bắp đùi Tần Minh, nói với vẻ say khướt: "Em muốn hôn thế nào cũng được."
Tần Minh đạp cô ta ra và nói: "Đi đi, em không cho cô uống nữa. Hôn gì mà hôn, cô chỉ giỏi lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127181/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.