Trong tiềm thức, Tần Minh vẫn không tin Trương Toàn Chân lắm, gì mà "tôi bấm ngón tay bói toán sẽ biết cậu sẽ xảy ra chuyện gì". Tuy nhiên, anh bắt đầu cảm thấy ông ta có bản lĩnh. ít nhất thì ông ta đã giải thích tại sao Tần Minh đột nhiên mất khống chế, nổi phản ứng mãnh liệt trước cô gái mình hoàn toàn không có hứng thú. Thì ra là do trùng độc trong người anh tác oai tác quái.
Tần Minh nhìn Triệu Vũ Hân nóng hầm hập trên giường: "Đạo trưởng, ông không thể thấy chết mà không cứu! Tôi và cô ấy đều vô tôi mà!"
Trương Toàn Chân nở nụ cười bí ẩn: "Cứu cũng được thôi, nhưng tôi là thầy bói không lừa già dối trẻ, giá cả rõ ràng, ít nhiều gì cũng phải thu ít phí."
Tần Minh thấy ông ta đòi tiền, bèn nói: "Đạo trưởng hãy ra giá đi."
Trương Toàn Chân chìa tay: "Không nhiều, cậu Tần nợ tôi một ân tình là đủ rồi."
Có câu "nợ tiền dễ trả, nợ ơn khó đáp án tình này không thể đong đếm bằng tiền.
Tần Minh nhưởng mày, có phần bất mãn: "Đạo trưởng đang ép buộc tôi, dùng mạng người để uy hiếp tôi đó. Được thôi, cứu người quan trọng hơn, tôi nợ ông. Mong đạo trưởng mau chóng cứu người!"
Trương Toàn Chân nhìn Tần Minh với vẻ khen ngợi, sau đó cười híp mắt bảo: "Chậc chậc chậc, cậu Tần hiểu lầm tôi rồi. Cho dù tôi không ra tay, cô gái này cũng không mất mạng. Tôi chỉ nói là có lẽ cô ấy sẽ bị thương chứ không bảo cô ấy nhất định sẽ chết. Mong cậu hãy hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127120/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.