Triệu Vũ Hân bước ra từ phòng tắm mang theo hơi nước ẩm ướt, làn da của cô ta trắng nõn với những đường cong quyến rũ.
Chỉ là lúc Triệu Vũ Hân đi ra thì thấy một người đàn ông đang đứng ở cửa, cách cô ta khoảng hai bước chân.
Tần Minh thật oan uổng, anh thấy trong phòng đến vệ sĩ cũng không có, quá bất thường nên tưởng rằng Triệu Vũ Hân đã tức giận bỏ đi rồi, không ở đây nữa. Trong lòng anh còn rất đắc ý, Trương Toàn Chân, ông tính sai rồi đúng không? Kết quả Triệu Vũ Hân lại tắm ở đây một mình, lúc đi ra còn chẳng mặc gì cả. “Á! Anh Tân, anh, anh có ý gì? Tự nhiên lại xông vào phòng của tôi.” Triệu Vũ Hân sợ đến mức hét lên một tiếng rồi cao giọng chất vấn
Tần Minh lên tiếng xin lỗi: “Xin lỗi cô Triệu, tôi có chuyện muốn đến tìm cô, ai ngờ ngoài cửa chỉ có nhân viên phục vụ của bọn tôi, sau khi tôi đi vào thì không thấy vệ sĩ của cô đầu nên tôi tưởng có đã đi rồi. Sao cô không để vệ sĩ nào ở lại?
Triệu Vũ Hân luống cuống, lại chạy vào phòng tắm, nhưng cô ta không cẩn thận bị vấp chân một cái, ngã 'phịch trong phòng tắm, đầu còn bị đập xuống.
Hay lắm, dáng vẻ ngã chỏng vó đều bị Tần Minh nhìn thấy hết rồi.
Triệu Vũ Hân ngã xuống đất, kêu lên một tiếng đầy đau đớn rồi lập tức ngất đi.
Tần Minh cảm thấy vô cùng oan ức, anh không làm gì hết, anh chỉ đứng ở cửa thôi mà kết quả lại thành ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127119/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.