Tần Minh rất tò mò. Hai người đi làm chung suốt một tháng qua, hầu như ngày nào cũng gặp nhau.
Chỉ có buổi tối là anh quay về tiểu khu Lục Đạo, ăn chực cơm của Liêu Thanh Tuyền. Chung quy cũng tại cô ta nấu ăn quá ngon. Mặc dù cô ta là một người phụ nữ thích uống rượu nhưng tài nấu nướng thì khỏi chế
Anh tò mò. Cô ấy có gì không thể nói mà còn phải chờ mời ăn cơm xong mới nói nhỉ?
Bạch Ngọc Thuần thẹn thùng đỏ mặt: "Em mời cơm thì đương nhiên là muốn bảo đáp anh rồi. Còn về chuyện gì... Em tạm thời giữ bí mật cj này, anh cũng đừng hỏi. Em... em về chuẩn bị đã, sẽ nói với anh sau"
Thật ra Tần Minh cũng không hỏi nhiều. Sau khi hai người chia tay, anh đang định rời đi thì quản lý thư viện chạy đến: "Này cậu Thân, các cậu không cầm bản photo chứng minh thư về à? Tôi giữ lại cũng chẳng để làm gì, các cậu cứ cầm về đi."
Tần Minh “ồ” một tiếng và cầm bản photo chứng minh thư qua, tò mò xem ngày sinh của Bạch Ngọc Thuần. Anh rất kinh ngạc. Trời ạ, chẳng phải là hôm nay sao?
Anh chợt hiểu ra: "Thảo nào em ấy mời mình ăn cơm, hóa ra hôm nay là sinh nhật của em ấy. Nhưng làm vậy quá tốn kém. Em ấy chỉ là một sinh viên không nơi nương tựa, kiểm được chút tiền cũng đâu dễ dàng gì."
Anh vừa đi vừa nghĩ, chợt có tin nhắn được gửi tới. "Tần Minh, em quên hỏi anh là anh thích ăn đồ trung hay đồ Tây? Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127045/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.