Tần Minh quay đầu lại, anh phát hiện một anh chàng điển trai mặc đồ của thương hiệu Burberry, đầu tóc thời thượng rất ngầu, anh ta đeo đồng hồ, mang kính râm, miệng nhai kẹo cao su, lại còn xỏ một tay vào túi quần, trông dáng vẻ rất sang chảnh.
Đúng là người đẹp vì lụa, chẳng sai chút nào.
Anh chàng điển trai này vừa đứng ở chợ tuyển dụng đã lập tức hình thành sự tương phản giàu nghèo vô cùng rõ rệt với những người khác.
Tần Minh nghĩ anh ta muốn tìm việc làm, anh nắm tay Bạch Ngọc Thuần đến một bên, vừa đi vừa nói: “Ngoài việc đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm mới của siêu thị thì còn một công việc nhàn nữa, đó là ghi chép và gọi điện thoại phục vụ khách hàng cho một công ty chứng khoán, tuyển dụng lâu dài và có thể nhân cơ hội để tìm hiểu về tài chính.
Anh chàng điển trai ở phía sau lập tức tiến lên và nói: “Này, này, đừng có đụng tay đụng chân, cậu làm cái gì thế? Lợi dụng cơ hội để sàm sỡ đấy à?”
Tần Minh hoàn toàn không có ý định sàm sỡ, anh và Bạch Ngọc Thuần quen biết nhau, quan hệ giữa hai người rất tự nhiên, chỉ là tư tưởng đàn anh chăm sóc cho đàn em mà thôi, bạn bè bình thường nắm tay nhau một lát thì sao?
Tần Minh nhìn Bạch Ngọc Thuần và nói: “Em quen à?"
Bạch Ngọc Thuần nói với vẻ mặt bất lực: “Anh ta là đàn anh Tào, chúng em học cùng trường, anh ta vừa mới tốt nghiệp năm tư
Tần Minh “à” một tiếng, hóa ra là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127031/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.