Bác cả của Tần Minh thích uống rượu tây, nhưng cả nhà Tần Minh sống khổ đã quen, không nghiện rượu hay thuốc lá, không hiểu rõ về rượu tây, cho nên anh kéo Nhiếp Hải Đường ra ngoài chọn ít rượu ngon để chiêu đãi cả nhà bác cả.
Dĩ nhiên giám đốc nhận ra sếp lớn Tần Minh, vô cùng nhiệt tình giới thiệu mấy loại rượu tây đắt tiền có vẻ không dễ say.
Phùng Nhạn Băng nhìn thấy cảnh hai bên trò chuyện vui vẻ.
Phùng Nhạn Băng vô cùng giận dữ, lúc đi vào bà ta chế giễu Nhiếp Hải Đường nên bị Tần Minh tát một cái để bảo vệ người yêu, sau khi ngồi vào chỗ lại bị giám đốc coi thường, rõ ràng buổi trưa còn nói bà ta là khách quý, sao đến tối đã không còn được phục vụ xứng đáng nữa rồi?
Buổi trưa chồng bà ta là người thanh toán đấy!
Phùng Nhạn Băng vừa nghĩ đến bữa ăn mấy chục nghìn liền đau lòng, tức không chịu nổi, vì sao đãi ngộ buổi trưa và buổi tối khác xa như vậy. Bà ta còn nghĩ, có phải người được gọi là khách quý buổi trưa thật ra là thư ký xinh đẹp đi theo Tần Minh không?
Dù sao thư kỷ kia cũng ở biệt thự cơ mà, chồng bà ta còn phân tích được cô ta là bồ nhí của sếp.
Giờ bà ta thấy Tần Minh trò chuyện vui vẻ với giám đốc nhà hàng, giám đốc còn lấy ra các loại rượu nổi tiếng, thậm chỉ lấy cả trà Đại Hồng Bào ra cho Tần Minh thoải mái chọn lựa.
Phùng Nhạn Bằng tức muốn nổ phổi, nói: "Được lắm, quả nhiên là lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1127001/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.