"Những tấm hình này... không phải em! Em, ngực em không có nốt ruồi. Tóc em dài hơn. Tấm hình này đã qua chỉnh sửa rồi. Giọng em cũng không như vậy, anh nghe xem, a...!"
Tần Minh lấy điện thoại ra, cho Nhiếp Hải Đường xem ảnh và ghi âm Tần Thọ gửi cho anh, Nhiếp Hải Đường vừa kích động vừa tức giận giải thích. "Tần Minh, lúc ở chỗ kia, tối nào em cũng không dám ngủ, chỉ len lén ngủ một hai tiếng vào buổi sáng và buổi trưa, những ngày qua em không có một giấc ngủ ngon, mỗi ngày đều lo lắng hãi hùng, em cũng không dám ăn gì, chỉ ăn đồ thừa của mẹ em.
Bởi vì em sợ, em sợ sẽ ngủ say, sợ ăn đồ có vấn đề sẽ không cử động được. Anh nhìn đôi mắt thâm quầng của em đi, đã rất nhiều ngày em không được ngủ ngon giấc.
Tần Minh, anh không tin em sao? Hu hu... Đúng rồi Tần Minh, tối nay chúng ta ngủ chung đi, em, chỉ cần em trao cho anh lần đầu tiên là có thể chứng minhđây là giả."
Nhiếp Hải Đường sốt ruột đến phát khóc, càng nói càng thái quá.
Cô không ngờ cô chỉ mượn điện thoại Tần Thọ gọi nhờ một cuộc, Tần Thọ bèn vô liêm sỉ gửi thứ này vào số Tần Minh, phá hỏng sự tin tưởng của Tần Minh dành cho cô.
Cô uất ức cắn môi, nhìn Tần Minh với vẻ đáng thương.
Nghe thấy Nhiếp Hải Đường nói muốn phát sinh quan hệ với anh tối nay để chứng minh sự trong sạch, trong lòng Tần Minh cảm thấy rất vui, nhưng hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126966/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.