Nhiếp Hải Đường đang khóc bỗng sững sờ, cô quá quen với giọng nói bên ngoài, đó là giọng của Tần Minh!
Nhưng cô không chắc chắn lắm, cô hoài nghi mình nghe nhầm.
Bởi vì đây là nước Đức, còn Minh phải ở thành phố Quảng của Hoa Hạ mới đúng, sao anh lại đến đây? Mà dù có đến thì anh cũng không thể nào tìm được nơi này.
Nhưng cô hi vọng là Tần Minh, nhất định là Tần Minh, anh hùng của cô.
Người đàn bà tóc vàng thấy tình hình không ổn, lập tức dẫn đám thuộc hạ ra ngoài, đây là địa bàn của ả, ai dám to gan mò đến đây vậy?
Ả cẩn thận nhớ lại, cái cậu ấm Tần Thọ mà đưa Nhiếp Hải Đường tới đây đã bảo là ngày mai mới tới, anh ta dặn phải để cô nàng này chịu khổ sở trước rồi sau đó anh ta mới tới cứu cô ta ra ngoài.
Thế nhưng khi đi ra ngoài, ả trợn tròn cả mắt.Một chiếc máy bay trực thăng F88 tiên tiến đáp xuống bãi đất trống giữa khu đất, xung quanh còn có vô số xe con hộ tổng, ánh đèn pha chói mắt chiếu sáng cả khu xưởng.
Người đứng bên cạnh máy bay trực thăng F88, tay cầm loa phóng thanh hét lớn chẳng phải là Tần Minh đấy ư?
Thì ra, Tần Minh vừa xuống máy bay tư nhân, đảm thuộc hạ liền báo cáo với anh rằng Nhiếp Hải Đường lên một chiếc taxi, rời khỏi tòa lâu đài kia, cho nên anh lập tức đổi sang máy bay trực thăng đuổi theo chiếc taxi kia đến tận khu xưởng ở vùng ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126965/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.