Bầu không khí trong phòng khách có hơi kỳ lạ.
Liêu Thanh Tuyền thay bộ quần áo đi ra. Mặc dù trong lòng cô ta vẫn xem Tần Minh là một đứa con nít, nhưng bị anh nhìn cơ thể hai lần, còn nhìn sạch sẽ như vậy thì vẫn cảm thấy không chịu nổi.
Chủ yếu nhất vẫn là vừa rồi cô ta quá kích động, còn hôn Tần Minh một cái. Bây giờ Liêu Thanh Tuyền nhớ lại cũng hối hận. Chuyện có quái gì đâu, chẳng phải là mười triệu thôi à?
Ôi không, nếu vì mười triệu mà kích động hôn Tần Minh một cái, cô ta cảm thấy vẫn có thể tiếp nhận được.
Còn Tần Minh vẫn ngửa cổ, dùng khăn giấy chặn máu mũi.
Liêu Thanh Tuyền rót một cốc nước cho anh: "Thanh niên dễ bốc hỏa thế? Hay cậu tìm bạn gái giúp đỡ vậy?"
Tần Minh đỏ mặt nói: "Hải Đường tương đối truyền thống, phải đợi tới ngày kết hôn mới được."
Liêu Thanh Tuyền bĩu môi: "Chà chà, bây giờ còn có cô gái rụt rè như vậy, đúng là hiếm như bảo vật quốc gia đấy. Hay cậu uống ít trà lạnh"
Tần Minh hỏi ngược lại: "Cô giáo Liêu bảo em ở lại có chuyện gì vậy?"
Liêu Thanh Tuyền cười ngượng: "Đột nhiên từ người nợ hai trăm nghìn biến thành giàu có với tài sản mười triệu, tôi không thể bình tĩnh được. Nhưng tôi lo Trương Quân Đống tính lừa tôi, chờ tôi tiêu tiền xong, anh ta sẽ tới đòi tiền tôi mất."
Tần Minh nói: "Chị yên tâm đi, em thấy anh ta bị dọa cho sợ rồi. Loại người điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126897/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.