Giải quyết riêng?
Tần Minh nheo mắt. Anh nhìn ra được Trương Thiết Cường rõ ràng không muốn dính dáng tới cảnh sát.
Hơn nữa, giải quyết riêng thì bọn họ cũng có lợi.
Tần Minh nói: "Giải quyết riêng cũng được. Các anh đền tiền sửa xe cho chúng tôi, sau này anh ta không được quấy rầy cô giáo Liêu nữa."
Tần Minh chỉ vào Trương Quân Đống: "Cô Liêu nói không thích loại người như anh ta, anh ta cũng không cần tự mình đa tình làm gì."
Trương Thiết Cường nói: "Được, chỉ cần là vấn đề có thể giải quyết được bằng tiền thì chẳng phải là vấn đề"
Hai bên muốn giải quyết riêng, cũng không cần tới đồn cảnh sát nữa.
Trương Thiết Cường đưa tiền xong rồi đi. Trước khi đi, anh ta còn không quên chế giễu: "Ha ha, người thức thời mới là trang tuấn kiệt. Nếu vừa rồi mày dám lắm mồm nữa, ba trăm anh em tao đã thịt mày rồi."
A Long nhíu mày: "Cậu chủ, chúng ta bỏ qua cho chúng như vậy sao?"
Tần Minh nhìn Liêu Thanh Tuyền phía sau, lắc đầu: "Cô giáo Liêu còn ở đây, nếu để chị ấy dính líu vào sẽ không tốt. Hôm qua, chị ấy mới bị đám lính đánh thuê nước ngoài dọa cho mất hồn mất vía ở buổi dạ tiệc, hôm nay bị đám người thối nát này dây dưa đã là kích thích khá lớn đối với chị ấy rồi."
A Long chợt xuất hện một ý nghĩ, cười nói: "Cậu chủ thích cô ấy? Cậu không sợ cô Nhiếp ghen à?"
Tần Minh đấm A Long một phát: "Anh nói bậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126895/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.