Tần Minh đảo mắt nhìn đám người, nói: “Mọi người đều nói nhà họ Mộc là nhà giàu, nhưng tôi chỉ thấy nhà các người toàn là lũ mắt mù, tim cũng mù, lấy mạnh hiếp yếu, giả nhân giả nghĩa mà thôi. Bà bôi nhọ bạn gái tôi đủ kiểu, giờ biết sự thật rồi mà vẫn còn thề thốt phủ nhận. Người như bà mà có ý tốt làm từ thiện hả? Ngoại trừ dùng gia thế đè người ra, còn làm được gì để khiến người ta khâm phục?”
Bà Mộc bị tức đến nỗi nghẹn họng không trả lời được. Bà ta trào phúng Nhiếp Hải Đường, kết quả lại bị Tần Minh mạnh mẽ làm sáng tỏ, không còn lời nào để nói.
Nhưng cũng đừng mơ bà ta sẽ xin lỗi.
Phóng viên giải trí ở xung quanh đều âm thầm chụp ảnh, tiệc tối nay không cho phép bất luận kẻ nào chụp ảnh, nhưng không tránh được chuyện người khác chụp trộm, mấy ngày nay những người kia đều nghĩ xong cả đầu đề rồi.
Nhiếp Hải Đường được giải oan, vui mừng nhướng mày, nhìn Tần Minh đầy tình tứ, khiến những người xung quanh cũng phải hâm mộ. Hai người đứng cùng nhau trông rất có phong thái của trai tài gái sắc.
Thế nhưng mẹ của Nhiếp Hải Đường thì đang phiền muộn lắm, lần này đắc tội với nhà họ Mộc rồi, sau này nhà họ Nhiếp cũng khó mà được sống yên ổn.
Cái tên Tần Minh này thì có bản lĩnh gì? Múa mép khua môi cũng được coi là bản lĩnh sao? Nào có thực lực như vàng ròng bạc trắng cơ chứ?
Mộc Chiêu Dương không nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126882/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.