"Hu hu, bị thương rồi... Em chỉ có băng dán cá nhân thôi, anh dùng tạm nhé."
Nhiếp Hải Đường đau lòng cầm máu trên trán giúp Tần Minh, cô vô cùng tự trách, nói: "Xin lỗi Tần Minh, là do em gây ra rắc rối. Tào Tương Lương này đúng là đồ điên, cùng một giuộc với Vương Thành Hổ, để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn."
Tần Minh mỉm cười nói: "Anh đã nói anh sẽ bảo vệ em mà. Anh không sợ loại cậu ấm đó đâu. Đây là thử thách mà ông trời dành cho tình yêu của chúng ta thôi."
Nhiếp Hải Đường hờn dỗi: "Em không cần thử thách gì cả, em chỉ muốn bình yên bên anh thôi. Chỉ tiếc thế lực nhà họ Nhiếp quá yếu, không dọa được nhà họ Tào."
Trong lòng Tần Minh ấm áp, anh đưa tay ôm Nhiếp Hải Đường, nói: "Yên tâm đi, anh không yếu vậy đâu, em không cần dựa vào gia đình em, cứ dựa vào anh là được rồi."
Nhiếp Hải Đường cười ngọt ngào, nhưng vẫn tức giận nói: "Không được, em phải đi tìm ba em để cảnh cáo Tào Tương Lương mới được. Ba em có quan hệ khá tốt với chủ nhà họ Tào, chú Tào có thể nạt được Tào Tương Lương. Nếu không đồ điền đó sẽ đối phó với anh không từ thủ đoạn mất. Anh xem người coi trời bằng vung như Vương Thành Hổ chọc anh ta không vui, cả gia đình đi tong nhẹ nhàng."
Tần Minh trợn mắt, sao cả em cũng tin vậy?
Anh nói: "Vương Thành Hổ không phải do Tào Tương Lương xử lý, tin anh đi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ngong-cuong/1126875/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.