Vài ngày nhạt nhẽo lại trôi qua.Số di động lạ đó vẫn luôn gọi cho nó mà không hề thấy phản hồi luôn muốn chặn và không thèm nhấc máy nhưng mà trong lòng nó có một cái cảm giác gì đó rất lạ nên cũng dần tập thích nghi với việc ngày nào cũng phải nghe một cuộc gọi đặc biệt đó.
Hôm nay là ngày Hạo Thiên về nên nó đã đến sân bay từ sớm để đón anh cùng với...nhỏ Ken.Hình ảnh Hạo Thiên đẩy xe hành lí bước ra nó vui mừng chạy lại.
"Lâu rồi chưa gặp lại anh nhỉ?"Nó cười ôm hờ Hạo Thiên nói.
"Ừm...hình như cũng gần 1 năm rồi!!"Anh nói.
"Chú Hạo Thiên này...chừng nào chú mới lấy cô nhỏ của cháu vậy?"Ken đi lại chỗ Hạo Thiên cầm vạt áo anh hỏi.
Hạo Thiên cười gượng nhìn nhóc Ken còn nó thì chỉ biết cười trừ và hơi ngượng ngùng.
"À..ờm...Ken này!Nhóc còn nhỏ thì không nên hỏi về chuyện của người lớn nếu nhóc không muốn nhận quà và được chú dẫn đi ăn."Hạo Thiên cuối đầu nhìn Ken nói.
"Chú mà không nhanh tay cưới cô nhỏ của Ken thì chú không còn cơ hội đâu!!Vì ngày nào cũng có người nào đó gọi cho cô nhỏ để tán cô nhỏ đấy!!"Ken nói.
Hạo Thiên cứng đờ nụ cười nhìn nó,nó nhìn anh vội lắc đầu vì sợ anh hiểu lầm.
"A..Anh đừng hiểu lầm...người ta chỉ gọi tới và không hề hồi âm lại."Nó nói.
"Tại sao em lại nghe trong khi đã biết người ta không nói gì cả?"Hạo Thiên hỏi.
"Em cũng chỉ muốn làm người ta tốn tiền điện thoại thôi!"Nó nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-mau-lanh-va-tieu-thu-mau-nong/3236905/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.