Tối*
Xung quanh hoang vu và lạnh lẽo vô cùng.Tiếng sóng vỗ thật khó chịu.Ban đêm trên hòn đảo này quả thật lạnh đến thấu xương.
"Quốc Minh,bầu trời ở đây có ánh sao...rất đẹp nhưng mà lạnh lẽo vô cùng...Anh mau tỉnh lại đi.Ngủ nhiều như vậy không tốt đâu.Dậy mà ngắm trời đầy sao với em...Sao anh im lặng vậy?Nói lời nào đi chứ?Để em nói một mình em từ sáng đến giờ anh không thấy thương tiếc cho em sao?"Nó vô cảm nhìn lên trời rồi nhìn hắn nói.
Hắn dù sao cũng đã ngất từ sáng đến giờ,hơi thở rất yếu còn đang ở ngoài biển gió lại rất lạnh e là cơ hội hắn sống sót rất thấp.Chỉ vừa nghĩ đến đây lòng tự nhiên thắt lại,nước mắt không chủ động lại rơi.
"Nếu như lúc đó em chỉ cần nói rõ sự việc thì chuyện này liệu có xảy ra không?Nếu như lúc đó em không vì chút ghen tị với Linh Nhi,lấy Hạo Thiên ra lợi dụng và trêu đùa trước tình cảm của anh thì liệu chúng ta có xảy ra nông nổi này không?Anh cho rằng hai ta xa nhau cũng do khi đó anh lạnh nhạt với em nhưng mà anh ơi....mọi chuyện có được như hôm nay cũng đều chính tay em tạo.Em có quá ngu ngốc không?"Nó đưa tay sờ mặt hắn cười gượng hỏi.
"Hai ta lần đầu gặp nhau ra sao nhỉ?Hình như là khi đó ta cãi nhau và không hề ưa nhau cũng chỉ vì màu tóc khác biệt nhỉ?Khi đó quả thật em không hề nghĩ là mình lại có tình cảm nhanh đến như vậy.Có lẽ là tình yêu sét đánh chăng?Lần thứ 3 sau khi hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-mau-lanh-va-tieu-thu-mau-nong/3236899/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.