"Huy động lực lượng tìm hai người họ về đây cho tôi.Sống phải thấy người,chết phải thấy xác."Hạo Thiên quát lớn.
Đám người đứng đó liền cúi đầu đi ra khỏi phòng.Hạo Thiên ngả người tựa đầu ra ghế mà thở dài.Lòng anh nóng như lửa đốt,không lúc nào được bình yên.
"Hai người đừng có xảy ra chuyện gì nếu không tôi sẽ giết chết con khốn đó!!"Anh nói.
---
Tiếng sóng vỗ rì rào,gió mạnh thổi vào mặt.Nó nằm trên bờ biển,nước vỗ vào mặt làm nó lờ đờ mở mắt.Ngồi dậy và nhìn xung quanh.
"Đảo hoang?Phải rồi...Quốc Minh..."Nó vội đứng dậy hốt hoảng chạy đi tìm hắn.
Nó đi dọc bờ biển để tìm hắn nhưng lại k thấy.Lo lắng đột đỉnh vì trên người hán đang bị thương nặng.
Trong lúc tuyệt vọng thì ở phía đằng xa một người con trai đang nằm ở đó.Nó vui mừng chạy lại ôm người con trai lấy tay vỗ nhẹ mặt hắn.
"Quốc Minh....anh...Làm ơn tỉnh lại đi!!"Nó gương mặt ướt đẫm nước mắt nhìn hắn run sợ nói.
Trên người hắn người đầy máu,gương mặt tái nhợt,hơi thở yếu ớt.Nước mắt có rơi xuống gương mặt hắn,lòng nó đau nhói.
"A..Anh..chưa chết,đừng khóc!"Hắn mở mắt nhìn nó thều thào nói.
Nó nhìn hắn cười.
"Anh bị thương nặng quá...Hay là em giúp lấy đạn ra?"Nó hỏi.
"Tay nghề y thuật của em giúp anh có khi anh chầu diêm vương sớm."Hắn cười gượng nói.
"Dù sao em cũng học chú y thuật của ông William...đừng khinh thường em chứ!"Nó bĩu môi nói.
Hắn cười khẩy.Nó mở túi sách lấy DụNg cụ y tế mà nó đã chuẩn bị cũng may túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-mau-lanh-va-tieu-thu-mau-nong/3236898/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.