Cùng lúc đó, trong lòng càng không khỏi khinh thường Trương Hàm thêm mấy phần, hèn nhát thì thôi, còn không biết cách đối nhân xử thế, chẳng mang được quà cáp gì đến hết.
Trương Hàm không thèm quan tâm đến ánh mắt của những người khác, hôm nay đến vội, thật sự đã quên mua quà cho Khương Phàm Thư.
“Lát nữa tớ sẽ tặng bù quà cho cậu”.
Trương Hàm nói với Khương Phàm Thư.
“Ha ha ha…”
Đám người Mã Phi Dương ôm bụng cười to.
“Tên này có tiền mua quà sao?”
“Chắc là đi mua một ly nước kém chất lượng ngoài vỉa hè đó”.
“Có khi còn chẳng đủ tiền mua ấy chứ, trừ khi ngày mai nhịn đói cả ngày”.
“Tất nhiên là chạy vặt cho anh Phi thêm mấy lần chắc cũng lo được”.
Nghe thấy lời này, mọi người càng cười vui vẻ hơn.
Khương Phàm Thư không để tâm đến lời nói của đám người Mã Phi Dương, cười với Trương Hàm.
“Cậu mua cái gì tớ cũng thích”.
Lòng ghen tị của Mã Phi Dương thoáng chốc bùng lên.
“Được, được, được lắm…”, Mã Phi Dương chỉ vào Trương Hàm, khinh thường nói: “Tao rất muốn xem xem mày có thể mua gì cho cô ấy!”
Không thể không nói, Mã Phi Dương thật sự quá mặt dày.
Khương Phàm Thư đuổi cũng không đuổi được, hết cách, chỉ có thể cho hắn ngồi xuống, dù sao cũng là bạn cùng lớp, Khương Phàm Thư không muốn trở mặt hoàn toàn.
“Đúng rồi, tôi có một người bạn mở một quán karaoke cực kỳ xa xỉ, đợi lát nữa mọi người ăn xong có muốn đi chơi không”.
Lúc nói câu này, Mã Phi Dương không ngừng đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lot-xac/478585/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.