“Chuột ơi, không xong rồi, chuyện của cậu đêm qua bị người ta đăng lên mạng rồi!”
Giọng nói của Trần Gia Vũ vang lên từ trong điện thoại.
“Tôi cũng đã đoán trước rồi”, Trương Hàm nhìn phản ứng của người qua đường, đáp.
“Bọn họ là muốn giết người không chừa đường lui mà, hầy, đều tại tớ cả, đêm qua nếu tớ khuyên cậu thêm thì đã không xảy ra chuyện như thế rồi”, Trần Gia Vũ hơi áy náy.
“Không sao đâu anh Vũ, hai chúng ta không cần phải áy náy, cậu cũng không cần quan tâm đến chuyện này đâu, tớ sợ đám người Mã Phi Dương tìm cậu gây chuyện”.
“Nói cái gì thế, nếu cậu coi tớ là anh em thì đừng gánh vác một mình!”
“…”, Trương Hàm cảm thấy vô cùng cảm động, có người anh em như thế có lẽ là thu hoạch duy nhất của anh trong những năm đại học.
“Vậy nếu đám người Mã Phi Dương gây chuyện, cậu nhất định phải lập tức gọi điện thoại cho tớ đấy!”
Cúp máy xong, Trương Hàm đi về phía ký túc xá, không hề để tâm đến ánh mắt của người qua đường.
Buổi tối, ba bạn cùng phòng cùng nhau trở về, Trần Gia Vũ nhìn Trương Hàm, thấy anh không có gì khác thường mới thở phào nhẹ nhõm.
“Đúng rồi, Chuột này, Khương Phàm Thư được giải ca sĩ xuất sắc nhất trường, buổi tối mời khách, cô ấy kêu tôi kéo cậu đi cùng”.
Từ cấp hai cấp ba Khương Phàm Thư vẫn luôn là bạn cùng bàn của Trương Hàm, học giỏi xinh đẹp hát hay, có thể nói là tài mạo song toàn.
Sau khi học cùng một trường đại học,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lot-xac/478584/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.