Nó với hắn ở Nhật chơi hết ở Nikko, sau đó tới Ashikaga ngắm hoa rồi mới trở về Việt Nam.
“Cuộc đời là những chuyến đi mà, con người ta có thể thiếu nhiều thứ, nhưng nếu không được đi xem nhiều nơi thì thật là hối tiếc a!”, ngồi trên máy bay nó lấy mấy tập tạp chí lật qua lật lại rồi nói với hắn.
Hắn thì lại không nghĩ vậy “Cũng không hẳn là hối tiếc, quan điểm sống mỗi người khác nhau nên không có gì là tuyệt đối cả!”.
“Ừm, cũng phải, thế nhưng đối với em, nếu được đi đến nhiều nơi thì bao nhiêu phiền muộn cũng tan hết a!”
++++
Tới Việt Nam thì lúc này trời cũng tối rồi, trợ lý của hắn đã đợi sẵn ở sân bay vừa thấy hắn và nó bước ra liền lập tức chạy tới kéo vali giùm.
“Cám ơn!”, nó nghiêng đầu nói với anh trợ lý đó.
Có vẻ lời cảm ơn của nó không những không giúp anh trợ lý thoải mái mà còn kinh ngạc nhìn, quả nhiên tiểu thư cao quý mà tài giỏi có khác, phong thái cách nói chuyện khác hẳn.
Nó bị anh trợ lý nhìn thì không hiểu gì “Có gì sao?”
Lúc này anh trợ lý mới xấu hổ vì mình đã thất lễ rồi “Thật ra thì những người trước đây đi cùng với tổng giám đốc đều coi việc kéo vali vốn là của trợ lý như chúng tôi nên chưa bao giờ cảm ơn, hôm nay được Lâm tổng cảm ơn vì việc nhỏ thật là thụ sủng nhược kinh thôi!”
“Hhh, anh đúng là hài hước thiệt đấy, chuyện cỏn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-sieu-quay-dang-yeu/2470676/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.