Bãi hoang ngoại thành....
Một top người mặc đồ phòng bị kín mít cơ thể đang đứng trong tư thế chờ chiến đấu.Ánh mắt tỏ vẻ cảnh giácnhìn về phía ba cô gái cùng hai tên con trai trước mặt.
Mặc dù lực lượng của chúng đông như kiến cỏ nhưng chúng lại không dám lơ là một giây.
Còn về phía tụi Linh thì mấy cô nàng yên tĩnh mà xoay xoay lọn tóc.Không có bất kì hành động nào cho thấy muốn đánh nhau cả.........
Mặc dù yên tĩnh vậy nhưng sự không kiên nhẫn lại như ẩn như hiện sau khóe mắt kia.Chỉ là không ai có thể phát giác ra....
Mà nguyên nhân khiến bọn kia còn yên lành đứng ở đó mặc dù tụi Linh đãmuốn phát hỏa mà băm vằm chúng ra là vì giữa hai tên đầu bợm là một côbé còn nhỏ......chỉ khoảng 13-14 tuổi.
Cái này....được coi như là con tin đi....
Nhìn tình hình không mấy khả quan....
Rốt cuộc bọn kia cũng chịu không nổi mà hét lên.....
-Chúng mày tốt nhất là đem trả tao lô hàng đó.Nếu không mạng con bé này coinhư kết thúc tại đây-nói xong hắn còn đem súng ấn mạnh vào đầu cô bé đểcảnh cáo.
Lại nói ,cô bé tuy còn hơi nhỏ.... nhưng khi bị người ta gí súng vào đầu vậy lại không tỏ vẻ biểu cảm gì là sợ hãi. Sắc mặt lạnh tanh mà căm hận nhìn bọn chúng........
-Mày nhìn cái gì hả?-tên kia thấy cô nhìn vậy. Không tự chủ được mà run run trong lòng mà quát lên..... Nhằm hù cô bé
Nhưng cô vẫn cứ duy trì tình trạng đó..... vẫn ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-sieu-quay-dang-yeu/2470594/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.