Tại Sân bay tư nhân của Dương gia.
Sự nguy nga của nó cũng khiến người ta choáng ngợp.....
Và..điều đáng kinh ngạc nhất bây giờ là........
Một loạt top người mặc đồ đen kính cẩn xếp hàng dàn sang hai bên.
Lý do họ làm vậy...Đơn giản chỉ... để chờ máy bay của hắn hạ cánh.
Một lúc sau thì máy bay của hắn cũng đã đáp xuống mặt đất.
Hắn và nó đang thong dong bước xuống lại thấy cảnh này....
Nó thì bĩu môi khinh thường: "có cần làm quá lên thế không?Làm như không ai biết hắn giàu không bằng".
Còn hắn thì mi tâm nhíu chặt lại.
Một người có vẻ già dặn nhất trong số đó hiểu ý bước ra.Xong giọng cung kính vang lên..
-Thiếu gia...lão gia kêu chúng tôi ra đây đón cậu là muốn bảo cậu về nhàChính.Lão gia có việc muốn nói với cậu - nói xong còn len lén nhìn sắcmặt của hắn....
Hắn nghe ông ta nói vậy thì mi tâm mới giãn ra xong không tỏ biểu cảm gì nữa mà nhàn nhạt trả lời..
-Tôi biết rồi.Ông đi trước đi..Nói với ông nội tôi...Lát nữa tôi sẽ trở về......
Ông ta nghe vậy thì bất giác nhìn sang nó xong như hiểu ý rồi mà giơ tay phất mấy tên còn lại trở về.
Bọn áo đen theo lệnh rút lui hết...
Lúc này chỉ còn hắn và nó ở lại.
-Này anh có việc bận cứ đi trước đi.Tôi tự đi về cũng được.-thấy rõ hắn cóviệc bận nhưng lại hoãn lại.Nó tốt Bụng lên tiếng.........
Đáng tiếc...
-Lên xe..-hắn không thèm để ý lời nó nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-lanh-lung-va-tieu-thu-sieu-quay-dang-yeu/2470593/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.