_Chị tên là thiên âm, tuy chị không là người sinh ra các em và cũng không có kinh nghiệm làm các em vui hay tìm lại gia đình cho các em được.Nhưng chị có thể làm một người mẹ trẻ và mang niềm vui cho các em, tuy không lớn nhưng chị mong các em có thể nhận.Chị cũng như các em thôi, chị củng phải một lần vào đây và cảm thấy trống vắng. Chị cũng từng bị một căn bệnh đó là trầm cảm, chị không thiết tha và cảm thấy vui được .Trong lòng chỉ muốn ba mẹ mà thôi, chị không thể mỉm cười như bao bạn bè khác .Nhưng..............
Tất cả bọn trẻ nhìn nó và ngay cả cô bé kia cũng nhìn nó.Nó hài lòng và nói:
_Chị đã khỏi bệnh bằng cách đem tất cả phiền muộn kể cho một người mà chị tin tưởng nhất ,cuối cùng chị đã khỏi bệnh .Nhưng hiện tại căn bệnh có thể tái phát và chị đang muốn một người giúp chị.Đó là Nhạc Nhạc được không ???
Tất cả nhìn cô bé Nhạc nhạc, cô bé ngẩng đầu và bắt gặp được nó. Cô bé nhìn lâu và mở to đôi mắt màu nâu khói nhìn nó và khẽ gật đầu. Nó hài lòng và hô to :
_từ nay các em cứ gọi chị là mẹ thiên âm nha !!
_được ạ!!
_đây là bánh kẹo các con mau chia ra đi nha !
_cám ơn mẹ trẻ thiên âm ạ!!
Nó gật đầu và lại chỗ Nhạc Nhạc. nó khụy xuống av2 nói :
_em tin người mẹ trẻ này không ??
Gật đầu
_Chị sẽ chữa bệnh cho em và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-kieu-lanh-lung/2283524/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.