Mẹ nó chứ hảo hữu chí giao!
Chuyện Trầm Bắc Dương đơn giản là do gã làm bậy, cứ ngu ngốc cho rằng đã đến tu vi Độ Kiếp, gia chủ chủ là kỳ Hợp Thể, cộng thêm tuổi trẻ nóng nảy, khiêu khích tới chỗ Tề Thiên Dương, nên bị đánh chết ngay tại chỗ. Thứ ngu xuẩn như thế chết cũng không có cách nào nói lý, người nhà còn không bàn tới, lão ta chỉ là bên nhà vợ, đương nhiên chẳng có tư cách phát biểu ý kiến, đây là không tôn trọng Trầm gia, nhưng lẽ nào cứ như vậy mà quay lưng?
Tề Thiên Dương ỷ thế hiếp người nhìn đảo chủ Vân Lam Tông, diễn vô cùng nhuần nhuyễn vai người khách hách dịch đến cửa nhà người ta khiêu khích, kỳ thực trong lòng cậu chán muốn ngủ gục luôn rồi, hoàn toàn dựa vào truyền âm thi thoảng giữa cậu và Sở Hàn Phi để giữ vững tinh thần.
Hôm nay trái lại không có chuyện gì cần đến Sở Hàn Phi, tu vi của hắn đã cao lắm rồi, ngồi dưới vị thế đảo chủ Vân Lam Tông thì khó coi, cộng thêm cái khuôn mặt kia y như đúc từ kiếp trước, tuy là đại năng chuyển thế nhưng trẻ con lúc sinh ra sẽ có phần trăm xác suất sinh ra khuôn mặt giống nhau, trong tông môn có thể dùng lý do này lừa gạt qua loa, nhưng ở đây là chỗ nhạy cảm, không thể để đảo chủ Vân Lam Tông hoài nghi, nên tính theo thứ tự chỗ ngồi, hắn không thể đến.
Tề Thiên Dương thầm truyền âm nói: “Thiếu chút nữa quên mất, bảo tàng đó của ngươi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-kiem-che-mot-chut/2511870/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.