Hành Cửu nói xong, bàn tay trắng nõn như ngọc kia đột nhiên vươn tới nắm lấy cằm ta. Thật làđau. . . . . . Ta cau mày, không nhịn được đẩy tay hắn ra, Hành Cửu cảngười liền cứng đờ. Một giây kế tiếp, trong đôi phượng mâu kia dấy lêncăm giận ngút trời làm cho ta kinh hãi.
Ta chưa phản ứng kịp đãbị hắn đẩy xuống giường. Khi bộ hồng y kia đè lên người ta, đối diện với cặp mắt lóe lên sắc thái tà ma khác với vẻ thờ ơ thường ngày thì ta âmthầm sợ hãi. Hành Cửu rốt cuộc bị làm sao? Chẳng lẽ uống lộn thuốc?
Hai tay cố gắng đẩy hắn ra, đồng thời mắng:
“Hành Cửu, ngươi phát điên sao?!”
Lại thấy thân thể Hành Cửu không hề nhúc nhích, môi mỏng kéo ra độ cong phẫn nộ, hắn nói:
“Nếu muốn, mới vừa rồi sao phải phản kháng? Liền theo hắn không phải tốt sao?”
“Phi!” Tức giận trừng hắn một cái, ta nói:
“Con mắt nào của ngươi thấy ta muốn?”
Chỉ thấy sóng mắt của Hành Cửu đột nhiên trở nên sâu thẳm, trong mắt phượng tràn đầy châm chọc.
“Đều nói nữ nhân khẩu thị tâm phi, lòng rõ ràng muốn, lời từ miệng nói ragiống như trinh khiết liệt nữ, giống như muốn cự nhưng lại nghênh đón.Thật không nghĩ Xuân Tiêu làm nữ nhân mấy tháng, những thủ đoạn này đãhọc đủ mười phần.”
Ta càng nghe càng thấy không tiếp thu nổi,biến mất nhiều ngày, hoàn toàn không để ý đến tình cảm cách mạng củachúng ta chính là hắn! Vào lúc này ngược lại quở trách ta. Ta liền muốnrăn dạy hắn, nhưng Hành Cửu cũng không nói tiếp, cặp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hu-hong-xuyen-qua-thanh-hoa-khoi/1632507/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.