Trong đầu thanh âm kia cứ vang vọng, mà sâu trong tim, cảm giác vừa chua vừa ngọt lại càng rõràng, nháy mắt đã khiến tay chân ta luống cuống, rốt cuộc là có chuyệngì? Bàn tay đặt ở bên hông ngày càng chặt, mà thân thể Hàn vương thìđang dính vào sau lưng ta, tóc hắn xõa trên vai ta, tiếng thở dốc dầndần nặng nề.
“Hiểu Hiểu. . . Hiểu Hiểu. . .”
Từng tiếng,từng từ. . . Thanh âm khàn khàn như than thở, khiến thân thể của ta cũng mềm nhũn. . . Nhưng hết lần này tới lần khác, trong đầu ta luôn có mộtthanh âm kỳ quái liên tục gọi “Tiêu Hàn. . .”
Khi hai từ “TiêuHàn” kia nói ra ngoài miệng thì ta cảm thấy khí lực cả người mình giốngnhư bị hút cạn, lập tức mềm như chân tôm ngã vào trong ngực hắn, tay hắn ôm eo ta, màu mắt đen như mực cũng cơ hồ muốn chảy ra ngoài. Lúc nãytựa vào vai, không biết từ khi nào đã tới môi ta, cường thế cậy mở.
Toàn thân xụi lơ vô lực, ta chỉ có thể bám lấy hắn thật chặt, đồng thời nắmlấy vạt áo hắn để khỏi té xuống. Hắn khẽ cười một tiếng, rồi sau đó đầulưỡi ở trong miệng ta không ngừng công thành đạp đất, trong nháy mắtliền dời vị trí. Trên người chợt lạnh, cảm giác như lửa đốt trước ngựccàng thêm mãnh liệt.
Trên người chợt lạnh, lúc sau mới phát hiện y phục trên người mình đã bị cởi hết xuống, lúc này nửa người trên đang ở trong lòng Hàn vương, mà bàn tay của nam nhân kia tại điểm hồng nhỏtrước ngực ta đang từ từ vuốt ve, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-hu-hong-xuyen-qua-thanh-hoa-khoi/1632506/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.