Giang Dĩ Trạch phát ra tiếng rên khe khẽ khiến Đường Cảnh Đồng bừng tỉnh, đập vào mắt là một mảnh da thịt trắng trẻo mịn màng, bấy giờ anh mới nhớ ra lúc tối mình đã ôm người ta ngủ như thế nào. Còn chưa kịp chột dạ thì anh lại cảm nhận được hai ngón tay phải của mình đang mân mê tiểu đậu của Giang Dĩ Trạch, điều này càng khiến cho ảnh đế kích động không thôi.
Đường Cảnh Đồng bỗng hiểu ra vì sao Giang Dĩ Trạch lại phát ra âm thanh kỳ lạ như vậy, anh hơi biến sắc, chậm rãi rút tay về nhưng ngay lúc này người trong lòng lại một lần nữa rên lên.
Hai người lâm vào trầm tư, một lúc sau mới chậm rãi ngồi dậy, không khí có chút xấu hổ. Gương mặt Giang Dĩ Trạch vốn dĩ trắng nõn nhưng hiện giờ gò má lại ửng lên hai mạt hồng, đôi mắt hoa đào hơi ướt át trông rất xinh đẹp.
Đường Cảnh Đồng nhìn hình ảnh ấy trong lòng lại khẽ rung động, nhưng rất nhanh anh ý thức được hành động vừa rồi của mình rất bất lịch sự cho nên vội vàng nhận sai: "Thực xin lỗi, tôi..."
Kết quả anh còn chưa nói hết câu đã bị Giang Dĩ Trạch ngắt lời, kỳ thực cậu cũng không muốn nghe anh giải thích bởi vì dù sao đêm qua cũng là cậu ngầm đồng ý cho người ta ôm.
"Dậy thôi, camera man có thể xông vào phòng bất kỳ lúc nào, chúng ta thay đồ trước đã." Giang Dĩ Trạch đứng dậy nói.
"Ừ."
Đường Cảnh Đồng gật đầu.
Nhưng mà lúc lấy quần áo trong vali ra, Giang Dĩ Trạch bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-gia-vs-thieu-gia-that/1671790/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.