Tử Sâm nhìn bảo bối của hắn, đau lòng mà đưa tay lên quệt đi vệt nước mắt của cậu.
“Hoa Hoa, tao cũng không muốn.” Hắn thầm nghĩ trong lòng, tim đau như muốn vỡ ra.
Chu Hi Hoa nhìn hắn, âm giọng không khỏi nghẹn ngào:
"Thiếu gia, em không muốn thiếu gia đ…
Lời chưa kịp nói hết đã bị chặn lại. Hắn kéo cậu ấn sát vào lồng ngực mình, khiến cậu không thể nói nổi.
Hi Hoa cũng không muốn nói nữa, chỉ vòng tay ôm chặt eo của người trước mặt. Cậu phải sử dụng quãng thời gian ngắn ngủi còn lại để ở bên thiếu gia cậu mới được.
Phạm Dương nhìn Minh Thiện, miệng vẫn cố nở nụ cười tươi nhưng có chút giả trân. Anh ôm nó vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve:
“Tiểu Thiện à, đừng khóc nữa, anh đi rồi sẽ quay về.”
“Có lâu không?”
“Không lâu, sẽ không lâu.”
Minh Thiện dụi dụi vào ngực anh, môi khẽ cười nhưng nước mắt vẫn tuôn ra.
Ba Thái nhìn thấy cảnh tượng này, lòng hơi xót xa, lên tiếng nói:
“Hoa Hoa, đừng buồn. Tử Sâm chỉ đi với ta một thời gian thôi. À mà…tối mai là phải đi rồi, để còn kịp làm hồ sơ nhập học bế đấy. Lo mà chuẩn bị đi Tử Sâm.”
Sao nhanh vậy chứ, mới biết hôm nay mà mai đã đi rồi. Hi Hoa và Minh Thiện lòng buồn lắm
“Con biết rồi ạ.” Tử Sâm đáp lời, ngay sau đó lại ôm bảo bối trong lòng thật chặt, mắt nhắm nghiền.
Cả nhà đứng nhìn chỉ biết cười bất lực.
…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-em-muon-hon/3574783/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.