Hai đứa trẻ này cứ ở bên nhau như vậy, thấm thoát cũng đã hai tháng rồi. 
Một lần, đang dạo phố, Hi Hoa tình cờ nhìn thấy một chiếc hộp giấy ven đường, bên trong là một con cún con vô cùng đáng yêu. 
Chu Hi Hoa ôm con cún ấy vào lòng, khẽ vuốt ve nó: 
"Thiếu gia, nó đáng yêu quá đi." 
"Ừ." 
Nhìn mặt của hắn cũng hiểu hắn đang nghĩ gì. Đương nhiên hắn đang nghĩ: 
"Chẳng bao giờ đáng yêu bằng bảo bối của hắn được." 
Lại cãi đi xem nào. 
Hắn có vẻ nghĩ ra điều gì đó, liền nói: 
"Mày thích nó không?" 
"Thích ạ." 
"Vậy tao với mày sẽ nuôi nó." 
"Thật ạ?" 
"Ừ. Nó là con, tao là ba, mày là mẹ." 
"Nhưng em là con trai mà." 
" Tao bảo sao thì cứ gọi như vậy đi." 
Hi Hoa gật đầu. Tên ngây thơ này chỉ nghĩ đó giống như gọi cho thuận miệng, như trò chơi vậy thôi. 
Nhưng Tử Sâm mà đơn giản như vậy sao? Ý của hắn muốn nói chính là: 
"Mày là vợ tao, tao là chồng mày." 
Là vậy đó. 
... 
Mang con cún về nhà, mẹ Thái rất vui. Bà rất thích động vật, nhất là những con đáng yêu như vậy. 
"Ai nhặt nó về vậy?" 
"Là con thưa cô chủ." 
"Là Hoa Hoa sao? Vậy Hoa Hoa chính là ba của nó rồi." 
"Không phải đâu ạ. Con với thiếu gia cùng nuôi, nó là con, thiếu gia là ba, còn là mẹ." 
"Ồ, vậy sao?" 
"Dạ." 
Mẹ Thái nhìn sang Tử 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-em-muon-hon/3574771/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.