“Ba, tâm ba thật sự là quá mức ác độc.” Khâu Nghiên Phương tràn đầy hận ý nhìn ông ta nói: “Thời điểm ba làm những việc đó, ba thật sự không sợ sẽ có báo ứng sao, dù cho ba không còn sống được mấy năm đi, vậy thì để đứa con riêng ba yêu nhất thừa nhận báo ứng này đi.”
“Ba, con nói với ba một câu cuối cùng, nếu hiện tại ba đồng ý ký tên ly hôn, chúng con có thể đồng ý với ba không làm gì khiến Lâm Dật Cẩm khó xử nhưng nếu ba cứ kiên trì kéo dài, con đây liền phải nhắc nhở ba, người bị dồn tới bước đường cùng, chuyện gì đều có thể làm được.”
Con trai thứ Lâm gia ném hiệp nghị ly hôn lên người Lâm lão gia tử: “Còn giữ lại cho ba một ít tài sản, coi như chúng con đã tận tình tận nghĩa, nếu ba không chịu kí tên, chờ chúng con bước ra khỏi cánh cửa này, ba cũng đừng có mà hối hận, đến lúc đó công ty nợ nần, vậy thì để con trai yêu dấu của ba đứng ra thôi, dù sao trong di chúc của ba không phải đều để hết tài sản lại cho nó sao?”
Lâm lão gia tử bất đắc dĩ, nhắm mắt lại, sau khi nội tâm nhiều lần giãy giụa, chỉ có thể run run rẩy rẩy ký tên vào hiệp nghị ly hôn.
Con trai thứ Lâm gia nắm tay ông ta ấn xuống dấu ngón tay, sau đó cầm giấy ly hôn ở trong tay vỗ vỗ nói: “Được rồi, việc ly hôn đến đây là kết thúc, về sau chúng con không liên quan đến ba nữa, ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-con-nha-giau-dich-thuc-tai-hon/858201/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.