Hai người vừa ăn tối vừa trò chuyện, đột nhiên Phương Quân Mân mang theo người đi đến.
“Huyên Thành.” Trên mặt Phương Quân Mân mang theo nụ cười nhàn nhạt nhưng vừa thấy Khâu Hàn đang cùng Diệp Huyên Thành ăn cơm thì khóe miệng lập tức cứng đơ, dù sao cũng là người từng trải nên lập tức điều chỉnh làm như không có chuyện gì.
Khâu Hàn và Diệp Huyên Thành đồng thời quay đầu nhìn qua, sau đó Khâu Hàn lập tức đứng lên.
“Mẹ.” Diệp Huyên Thành cũng đứng lên nhìn Phương Quân Mân.
“Con nhìn xem ai đã trở lại?” Phương Quân Mân nói.
Đi theo Phương Quân Mân là một nam một nữ, tuổi còn rất trẻ, gương mặt hai người lập tức tươi cười nhìn Diệp Huyên Thành kêu lên: “Anh Huyên Thành.”
“Về nước khi nào?” Diệp Huyên Thành nhìn bọn họ hỏi.
“Vừa về hôm nay.” Phương Quân Mân thay bọn họ trả lời: “Cũng không thèm nói trước một tiếng, ây da đột nhiên liền về, nói muốn cho chúng ta một bất ngờ.”
Phương Quân Mân vừa nói vừa đi đến bàn ngồi xuống: “Đang muốn dẫn bọn nó tới đây tìm con ăn một bữa cơm, nào ngờ con cũng đang ăn cơm tối, vậy chúng ta cùng nhau ăn đi, hai đứa tới đây ngồi, đứng đó làm gì?”
Chờ hai người kia ngồi xuống, Phương Quân Mân lại nhìn về phía Khâu Hàn nói: “Con cũng ngồi xuống đi, thiệt tình đâu thể vì chúng ta đến đây mà mới ăn được một nửa liền ngừng được, ngồi xuống đi.”
Khâu Hàn nhìn Diệp Huyên Thành một cái, sau đó ngồi xuống chuẩn bị tiếp tục ăn cơm, kỳ thật cậu ăn gần no rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-con-nha-giau-dich-thuc-tai-hon/858117/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.