Khâu Hàn bưng thau nước ấm để ở trên mép giường, trước tiên cậu dùng khăn lông nhúng vào nước ấm sau đó lau sơ qua mặt và cổ, cởi bớt quần áo y ra để y ngủ cho thoải mái, cậu nghiêm túc cẩn thận lau sơ lại một lần nữa.
Khâu Hàn tuy không có uống rượu nhưng không biết vì sao mặt lại dần dần đỏ lên, cậu lắc đầu cố gắng nói với bản thân mình phải tập trung tinh thần, cũng tự nhắc nhở trong lòng rằng đây chỉ là ở công việc thôi, không có gì phải ngại hết.
Rốt cuộc cũng lau xong phía trên, Khâu Hàn cầm khăn lông, nhìn quần của Diệp Huyên Thành do dự một lúc lâu, nhắm mắt lại hít thật sâu, nghĩ chỉ cần mình làm thật nhanh là được. Cậu để khăn vào chậu nước, ngồi xuống bên mép giường, tay run nhè nhẹ từ từ cởi thắt lưng của Diệp Huyên Thành.
Khâu Hàn tự nhắc nhở mình, đây chỉ là công việc thôi, đúng vậy, mình đâu có làm việc trái với lương tâm, tại sao mình lại không thể làm một cách bình thường mà phải run thế này hả?*
Khâu Hàn mới vừa cởi thắt lưng của Diệp Huyên Thành, đang muốn cởi luôn quần của y thì đột nhiên Diệp Huyên Thành mở mắt.
Khâu Hàn hoảng sợ, sửng sốt nhìn Diệp Huyên Thành một lúc, sau đó vội vàng thu tay lại, hoảng loạn nói: “Chú, chú Tư, cháu không phải…… cháu không có, cháu…….”
Khâu Hàn nói còn chưa xong, Diệp Huyên Thành đột nhiên ngồi dậy, bắt lấy cánh tay kéo cậu qua phía mình. Cậu còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra, đầu óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-con-nha-giau-dich-thuc-tai-hon/858116/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.