Một đời này, mặc kệ là vì chính mình suy xét hay là trả thù cả nhà Diệp Bác Lỗi, vô luận dùng biện pháp gì, cậu đều nhất định không thể cho phép tài sản Diệp Huyên Thành đến tay một nhà bọn họ lại lần nữa.
Tiệc mừng thọ Diệp lão gia tử xong xuôi, Tần Tú đã vài ngày không được gặp cháu, sáng sớm hôm sau liền gấp gáp kêu người đi đón bọn họ.
Bởi vì lần trước khi Lâm Dật Cẩm mang theo con rời đi, Khâu Hàn nói một ít việc khi hắn ở ngước ngoài chăm con không tốt, Lâm Dật Cẩm vì chứng minh hắn có thể chăm con, lúc trở về, những việc liên quan đến đứa nhỏ đều bắt đầu tự tay làm.
Nhưng khi bắt tay vào chăm con, hắn mới cảm giác được, tự mình chăm con thật sự không dễ dàng như vậy, đặc biệt là đến hai đứa nhỏ. Hơn nữa hắn cũng không hiểu được vì sao, khi hắn ôm con thì con thường xuyên sẽ khóc, nhưng khi Khâu Hàn ôm, một lần cũng đều không khóc, có đôi khi đứa nhỏ khóc tới nổi dừng không được, Khâu Hàn ôm qua dỗ dành, rất nhanh liền nín khóc, việc này làm cho hắn bắt đầu cảm thấy có chút tức giận.
Lâm Dật Cẩm tự tay chăm con vài ngày, tinh thần và thể xác đều bắt đầu mệt mỏi, cảm thấy rất mỏi mệt và bực bội, đặc biệt là việc Diệp Bác Lỗi và Khâu Hàn ly hôn, không có một chút tiến triển, mà Diệp Bác Lỗi lại đối với hắn như cũ rất lạnh nhạt, đối với Khâu Hàn lại chủ động quan tâm một chút, việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-con-nha-giau-dich-thuc-tai-hon/249674/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.