“Đúng vậy, ngẫm lại thật đúng là hoài niệm, đáng tiếc khoảnh khắc ấy sẽ không bao giờ trở lại nữa.”
“Lại nói, Khâu gia hẳn là có người thừa kế, nghi thức tế tửu thần hôm nay tại sao không phải người thừa kế tới làm?”
“Khâu gia sáu phương đều đã không còn, ý nghĩa người thừa kế cũng không còn lớn, người thừa kế có cần tự mình tiến hành nghi thức hay không chắc cũng không quan trọng lắm.”
“Đã không còn Khâu gia sáu phương, như vậy thì rượu Khâu gia uống một vò liền ít đi một vò, mỗi lần nhớ tới, trong lòng đều cảm thấy rất tiếc nuối.”
Khâu Hàn vẫn luôn yên lặng uống trà, cũng không cùng người khác giao lưu, cũng không nói lời nào, thế cho nên khi người xung quanh cậu bàn luận về Khâu gia đều không có phát hiện người thừa kế chân chính của Khâu gia đang ngồi ở chỗ này.
Khâu Hàn trong lòng so với ai khác đều rõ ràng, Khâu Gia Tửu phường hiện tại, thậm chí cậu là người thừa kế cũng không thể đại biểu cho Khâu Gia Tửu phường, chỉ có Khâu gia sáu phương mới là ý nghĩa chân chính của Khâu Gia Tửu phường. Khâu gia sáu phương biến mất cũng đại biểu cho chiêu bài cùng danh khí của Khâu Gia Tửu phường sẽ chậm rãi biến mất theo thời gian.
Diệp lão gia tử ở nhà nửa ngày, đã bị đưa trở về bệnh viện, ai cũng nhìn ra được ông hôm nay rất vui vẻ nhưng cũng tiêu hao không ít tinh thần, không nghỉ ngơi là không được, lần này về bệnh viện, khẳng định thời gian nằm viện sẽ kéo dài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-con-nha-giau-dich-thuc-tai-hon/249673/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.