Tần Thời Luật cả đêm không ngủ, sắc mặt âm trầm dọa người: “Tình trạng người kia thế nào?”
Khương Nghiêu lắc đầu: “Không quá lạc quan, tuy được cứu ra kịp thời sau khi xe lăn xuống núi, nhưng bác sĩ nói va chạm quá nghiêm trọng, không thể đảm bảo hắn sẽ tỉnh lại.”
Tần Thời Luật đã nghĩ tới kết quả này: “Chiếc xe đậu trong nghĩa trang đã kiểm tra chưa?”
Khương Nghiêu: “Kiểm tra rồi, phanh xe bị người động tay, may mắn là anh không lái chiếc xe đó, nếu không người lao xuống núi lúc đó có thể là anh đấy.”
Tần Thời Luật muốn nói không phải do hắn may mắn, nếu khi đó Đường Dục không kiên trì muốn đi cùng hắn, có lẽ hắn đã thật sự lái chiếc xe kia.
Hiện tại hắn chỉ muốn biết, rốt cuộc là người này nhắm vào hắn, hay là nhắm vào Đường Dục.
Khương Nghiêu như biết hắn đang nghĩ gì: “Có lẽ người này không phải nhắm vào Đường Dục.”
Khương Bá Ngôn đã cho người đi tra xét, tuy vẫn chưa có kết quả, nhưng Khương Nghiêu cảm thấy khả năng nhắm vào Đường Dục không lớn, lần đầu tiên Đường Dục tới Lâm Giang, hơn nữa mấy năm nay thân phận của cậu vẫn luôn được che giấu rất tốt, cho dù buổi tối hôm trước cậu có ngủ lại nhà bọn họ, cũng sẽ không có ai nghĩ rằng Đường Dục có quan hệ gì đó với Cố Văn Lễ mà xuống tay với cậu.
Lê Thành tới sân bay đón Lâm Miễn, vừa đến bệnh viện đã đụng phải Khương Bá Ngôn ở cửa.
Lâm Miễn và Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ca-man-xuyen-thanh-vai-ac-bach-nguyet-quang/3536530/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.