Buổi sáng ngày hôm sau, Đường Dục tỉnh dậy thì cảm thấy dưới đầu hơi cộm, cậu lấy gối đầu lên thì thấy phía dưới có một khẩu súng lục màu đen, cậu trầm tư một hồi, nghi hoặc cầm lên nhìn…… Ai đặt khẩu súng ở dưới gối cậu vậy?
Chốt an toàn “cạch cạch” hai tiếng làm Tần Thời Luật bừng tỉnh, mở mắt ra thì thấy Đường Dục giống như bạn nhỏ tìm được món đồ chơi mới, khoanh chân ngồi trên giường, cúi đầu nghịch khẩu súng kia.
Đêm qua Tần Thời Luật cứ ngủ rồi tỉnh, tỉnh rồi lại ngủ, sợ Đường Dục sẽ như Khương Bá Ngôn nói, nửa đêm ngồi dậy nạp đạn gì đó.
Tần Thời Luật duỗi tay vuốt eo Đường Dục: “Đừng nghịch.”
Đường Dục thấy hắn tỉnh, ôm súng nằm vào lòng hắn: “Tần Thời Luật anh xem nè, có một khẩu súng ở dưới gối em, là anh để vào sao?”
Tối hôm qua sau khi Đường Dục ngủ, Tần Thời Luật đã tháo hết đạn trong súng ra, hắn ôm người rồi hôn lên tóc cậu, không nói chuyện cậu mộng du tối qua: “Ừm, cho em trừ tà.”
“Anh thật mê tín.” Đường Dục mở băng đạn ra, nhìn thấy bên trong trống không, giơ lên cho Tần Thời Luật xem: “Ngay cả đạn cũng không có, dọa quỷ cũng không sợ.”
Nhìn bàn tay nhỏ nhắn chỉ thường xuyên cầm bút lông và ấm trà, bây giờ cầm súng cũng chẳng có chút khó khăn nào, lên đạn cũng vô cùng thuần thục, Tần Thời Luật hỏi: “Trước kia em từng cầm súng?”
Đường Dục vừa chơi khẩu súng vừa kéo dài giọng trả lời: “Không có.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ca-man-xuyen-thanh-vai-ac-bach-nguyet-quang/3536529/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.