Để chứng minh bức tranh của mình có giá trị thế nào, Hầu Tất Bành đặc biệt chuẩn bị một phần bản thảo, MC đọc đã hơn 5 phút vẫn chưa đọc hết.
Vốn dĩ Đường Dục gấp rút vẽ tranh nên có chút mệt mỏi, nghe được phần giới thiệu dài dòng trên sân khấu, cậu nhịn không được muốn đánh ngáp, bả vai rốt cuộc cũng không nhịn được sụp xuống.
Tần Thời Luật nhìn thấy động tác của cậu, ôm lấy vai Đường Dục để cậu dựa vào người mình, Đường Dục rất ít khi có dáng vẻ xiêu vẹo như vậy ở nơi công cộng, cậu nhìn Tần Thời Luật, liền nghe Tần Thời Luật lẩm bẩm: "Phần giới thiệu này giống như vải bó chân vậy, nghe xong chỉ muốn ngủ."
Đường Dục buồn cười: "Không chừng vải bó chân còn cổ hơn bức tranh của hắn."
Hai người nói chuyện không hề tránh Hầu Tất Bành đang ngồi phía trước, Hầu Tất Bành xoay đầu: "Các người ghen ghét thì có, cứ chờ mà xem!"
Đường Dục thật sự có chút tò mò rốt cuộc là bức tranh thế nào mà có thể khiến người này tự tin như vậy.
Nghe được MC nói bức tranh này là của danh hoạ thời cổ đại Văn Thanh Chi, Đường Dục không nhịn được ngồi thẳng lưng, cậu có chút bất ngờ, thật sự là tác phẩm bậc đại sư.
Tần Thời Luật nhìn cậu một cái, biết cậu hứng thú với bức tranh này.
Rốt cuộc cũng đọc xong phần giới thiệu, giây phút tranh được lấy ra, Đường Dục lập tức nhìn chằm chằm bức tranh kia, Hầu Tất Bành ngồi ở trước mặt bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-ca-man-xuyen-thanh-vai-ac-bach-nguyet-quang/3536510/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.