Lý Mộ Mai có chút chua xót gật đầu.
- Đúng vậy, hắn chính là Diệp Mặc. Khi tan tầm, em còn thấy hắn đứng ở bên ngoài tòa nhà Mậu Nguyên nhìn văn phòng của chị. Chỉ có điều không ngờ một lát sau, hắn đã tới đây rồi. Em nghĩ, hẳn là hắn có chút cô đơn.
Nói xong Lý Mộ Mai thấy Ninh Khinh Tuyết không nói gì, cô hơi chần chừ một lát, mới nói tiếp:
- Khinh Tuyết, chị đã thấy Diệp Mặc. Chị còn muốn đi Ninh Hải không? Hoặc là, hiện tại chúng ta cũng tới quán ăn đêm đó xem thế nào?
Ninh Khinh Tuyết bình tĩnh gật đầu.
- Đúng vậy, chị vẫn muốn đi xem một chút. Chị đã từng nghĩ, nếu chị quả thật muốn nhớ lại phần ký ức này, cũng không liên quan đến hắn. Không cần vào quán ăn đêm làm gì. Hắn vào quán ăn đêm hay không, thì có liên quan gì đến chị?
Ninh Khinh Tuyết nói không sai. Khi cô nhìn thấy Diệp Mặc vào quán ăn đêm, cô cảm giác rất bình tĩnh. Bởi vì trong lòng cô Diệp Mặc chính là người như thế. Điều kỳ lạ duy nhất chính là, trong ấn tượng của cô dường như Diệp Mặc không nên tiến vào chỗ này. Điều đó không liên quan với nhân phẩm, mà bởi vì điều khác.
Tuy rằng cô không thèm để ý, nhưng suy nghĩ đến việc bây giờ trên danh nghĩa mình vẫn là vợ hắn, cô không còn tâm tư đi tiếp, mà quay sang nhìn Lý Mộ Mai nói:
- Mộ Mai, chị thấy hơi mệt. Chúng ta quay về đi.
Thần thức của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-gia-bi-bo-roi/3159455/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.